Ngày xưa, ở một bản Mèo nọ, có một dòng suối trong vắt chạy qua, uốn lượn quanh co theo sườn núi.
Tiếng suối chảy cứ róc rách ngày đêm như đang tấu lên một khúc nhạc du dương , êm ái . Hai bên bờ suối
là những bụi hoa dại mọc rải rác khắp nơi, bốn mùa khoe sắc , tạo nên một khung cảnh vô cùng thơ mộng, đẹp tuyệt vời.
Cũng chính vì lẽ đó, mà các tiên nữ trên trời chọn dòng suối này là nơi tắm mát và thường ngoạn phong cảnh trốn trần gian.
Comments
Post a Comment